Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

Tiểu thuyết

Chương 0

Hú hú hú hú ......... hú hú hú.....

Bóng tối bao phủ khắp nơi.
Tiếng sói từ đâu vang vẳng lại.

Một bóng hình cúi gập đầu cố cất giọng nói run lẩy bẩy của mình đầu ra sức cúi gập liên tục :" Tôi tôi .....tôi ...sẽ ....không ...bao giờ ....theo...theo...con đường ...này nữa......xin ....xin tha ...cho tôi ....tôi ..tôi xin ....."
1' 2' 3'...5'....10'...
Thời gian như chờ đợi ý kiến của người phán quyết.
.......
Cuối cùng người ta có thể thấy ngoài con người tội lỗi kia là  bốn người khác khuất trong bóng tối.
Họ đứng đó nhìn kẻ ngụy quân tử vừa nhảy múa trong vũ trường nay  nhìn quỳ lạy xin tha mạng, không ai có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của họ, không phải bóng tối che phủ, vì tất cả ánh sáng tuyền đen đều từ họ mà phát ra,thứ áng sáng bóng tối không bao giờ có được.
Cũng không phải con người kía lại sợ hãi đến vậy, nếu không nhìn thấy tất cả bốn người đều đeo mật nạ SÓI.
HÚ HÚ ..hú...hú...
Người mang chiếc mặt nạ sói trắng bỏ đi, ba người còn lại cũng dần bỏ đi.
Bỏ lại.....

                                              *        *      *
" Alo, bệnh viện phải không ?? Tại đường 14 có người ngấy xủi. Mong cho xe cứu thương "
Người ta thấy một chiếc xe cứu thương chạy ngay đến hiện trường, một người thanh niên nằm cạnh chiếc mặt nạ sói và người vừa nãy gọi điện cho họ đang lúng túng không biết xoay sở ra sao.